Marvin Leonard – Ông chủ sân lập dị

Nếu Marvin Leonard không “gàn dở”, Colonial Country Club không ra đời cách đây 85 năm rồi thành chiến địa già nhất PGA Tour.

Charles Schwab Challenge 2021 là kỳ đấu thứ 75 trên sân Colonial, par70. Giải khởi sự từ 1936, ban đầu mang tên Colonial National Invitation. Từ lúc thành lập, sự kiện chỉ ở Colonial, dù qua nhiều lần đổi tên do thay nhà tài trợ danh xưng.

Và sân hiện diện nhờ tư duy “ngược đời” của Leonard.

Leonard (trái) trao cúp cho Ben Hogan sau một lần Hogan vô địch Colonial National Invitation – tiền thân của Charles Schwab Challenge. Ảnh: Paper City

Năm 1922, thương nhân ngành bán lẻ này chơi golf ở Glen Garden Country Club tại Fort Worth, Texas. Nhưng các trải nghiệm đầu tiên ở môn này không mấy thú vị. Không rõ Leonard đánh bao nhiêu gậy buổi ấy nhưng theo tin đồn trong giới, đến nửa thập kỷ sau ông mới trở lại môn chơi thuộc hàng thượng lưu tại Mỹ thời đó. “Golf có vẻ ngớ ngẩn và tôi không có thời gian chơi môn ngớ ngẩn như thế”, Leonard từng nhận xét trên một tờ báo địa phương.

Cuối thập niên 20, ông lại thử, rồi cũng thích và bắt đầu chơi thường xuyên ở Glen Garden – nơi Ben Hogan và Byron Nelson từng vác túi gậy để kiếm sống trước khi thành đấu thủ huyền thoại. Glen Garden chưa đủ, Leonard còn làm hội viên River Crest gần đó. Lúc này, ông thường đánh không quá 85 gậy cho 18 hố.

Mùa hè, Leonard chu du golf ở Colorado và California. Ông thích loại green mềm, mượt ở những bang đó nên tìm hiểu. Chuyên gia bản xứ đưa đáp án: cỏ Bentgrass.

Thế là Leonard nảy ra ý tưởng thậm chí còn ngớ ngẩn hơn môn chơi ông từng mô tả: mang Bentgrass về Texas để làm green.

Thuở ấy, các sân Texas quê ông chuộng dùng green từ cỏ Bermuda bởi đặc tính chịu được mùa hè đổ lửa. Tuy nhiên, doanh nhân này ghét kiểu bóng cứ nảy liên hồi, phát ra tiếng lộc cộc mỗi khi ông chốt hố trên loại bề mặt ấy. Ông mê bentgrass mịn màng, thỉnh thoảng giúp phá mốc 80 gậy.

Leonard không biết rằng bentgrass mong manh trước tiết trời Texas. Ông từng thấy ở Glen Garden. Nhưng nó chỉ được một mảng nhỏ trên green hố 18, không mấy người lưu tâm.

Leonard cố thuyết phục nhiều lãnh đạo sân nhưng không thành.

Trong buổi thương lượng ở River Crest, ông đề nghị tài trợ chi phí đổi một số green sang bentgrass. Và nếu thử nghiệm thất bại, ông bao tiền cho chúng về nguyên trạng bermuda.

Ban quản trị lắc đầu. Thời điểm đó giữa cuộc Đại suy thoái kinh tế nên khó thuyết phục người khác mạo hiểm.

Leonard ra về, nhưng không bỏ cuộc.

“Người ta bảo ‘Marvin này, nếu khoái bentgrass đến thế, sao ông không xây sân riêng nhỉ’. Và bố tôi làm thật”, Marty – con gái của Leonard về sau kể trên tờ Star-Telegram ở Fortworth.

Bước đầu tiên, Leonard mua khu đất gần sông Trinity, không xa Đại học Công giáo Texas. Kế đến, ông thuê John Bredemus và Perry Maxwell thiết kế sân.

Hai bên đồng thuận quy hoạch tổng thể. Nhưng vào phần cỏ green, cả hai kiến trúc sư không tán thành bentgrass, bởi loại này chỉ tươi tốt vùng lạnh còn vùng nóng không thể phát triển đại trà. Họ còn dẫn chứng các thử nghiệm thất bại trước đó.

Song, Leonard là chủ đầu tư dự án. Ông tin Bentgrass vẫn có thể mơn mởn nếu chuẩn bị đất cẩn thận.

Ông chi đến 300.000 USD và miệt mài theo dự án, cùng chuyên gia Claude Whalen nghiên cứu đủ cách để “cỏ ngoại lai” có thể sống trong cái nóng gay gắt. Qua giai đoạn này, Leonard còn lái xe hơi lên green, từ nơi này sang nơi khác để kiểm tra tình trạng và chất lượng.

Cuối cùng, sân cũng hoàn thiện với tên gốc Colonial Golf Club. Năm 1935, ông mời bạn bè và các đối tác làm ăn gia nhập hội viên, mỗi người 50 USD đặt cọc để trải nghiệm “mặt green độc đáo” trong vùng. Khi khai trương ngày 29/1/1936, sân được gần 100 hội viên.

Ben Hogan làm HLV riêng cho Marty – con gái của Marvin Leonard.

Colonial hoạt động giữa hai luồng dư luận – phe ngờ vực vốn có và nhóm tò mò. Golfer từ các khu vực lân cận đổ về để thử chốt hố trên green bentgrass và không thất vọng. Dần dà, sân được tiếng lành đồn xa.

Và hoá ra với Colonial, doanh nhân Leonard bắt đầu bước vào giấc mơ golf hoành tráng hơn.

Ông hăm hở tìm giải về cho sân. Năm năm sau khánh thành, Colonial đăng cai major US Open 1941 của Hiệp hội Golf Mỹ (USGA). Dịp đó, Leonard chi 20.000 USD cho tổ chức chủ quản.

Hết nửa thập kỷ tiếp theo, sân với tên mới “Colonial Country Club”, lần đầu vào danh sách chiến địa PGA Tour thường xuyên. Từ đó, đấu trường Mỹ hàng năm về Colonial, trừ năm 1949 bị ngập vì mưa bão.

Thậm chí, Covid-19 bùng phát hồi năm ngoái khiến PGA Tour phải đóng cửa hơn ba tháng. Nhưng khi mở lại, Charles Schwab Challenge đứng đầu lịch tái đấu.

Đến nay, Colonial vẫn còn 18 mặt green ban đầu – dòng bentgrass A-4, với diện tích bình quân mỗi green 464,5 mét vuông.

Trên thực tế, chúng được tiếp sức khi đăng cao major US Women’s Open 1991. Tháng 7 năm ấy, hè Texas khắc nghiệt khiến đội bảo dưỡng từ USGA phải đổ đá lạnh lên một green để duy trì chất lượng thi đấu. Đá nhiều đến nỗi green từ xanh lá thành xanh dương.

Quốc Huy

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *